“Ta còn có một chút đồ ăn dự trữ, và một ít địa điểm có khả năng tìm được đồ ăn, nếu ngươi cần ta cũng có thể cho ngươi...”
Lâm Chí Khanh còn muốn nói gì, nhưng Thái Hòa đã xông tới.
Cái vòi tinh thần tới trước một bước, sau đó ánh sáng lạnh lẽo lập tức chém xuống.
“Phốc!”
Máu tươi phún ra, Lâm Chí Khanh trừng to mắt nhìn chằm chằm Thái Hòa, sau đó “Ầm” một tiếng ngã trên mặt đất.