“Nhưng mà như thế này, sau khi như lật qua lật lại mấy lần những ký ức kia, lại phát hiện những ký đáng giá để ta ghi nhớ lại rất ít...”
Yuna đưa tay bắt chéo ra sau lưng, đi đến trước Thái Hòa.
Nhưng mà giọng nói của nàng lại theo cơn gió mà truyền vào trong tai Thái Hòa rõ ràng, tóc dài tung bay cũng thổi lên gò má Thái Hòa nhột nhột.
Thanh liêm đao rất lớn này tựa ở trên vai nàng, một vòng ánh sáng lạnh lẽo khi trời chiều chiếu rọi xuống tỏa sáng lòe lòe, làm cho Thái Hòa không cách nào thấy rõ biểu lộ của nàng.
“Làm sao lại như vậy đây? Thời điểm lần đầu tiên ta nhìn thấy Yuna, cảm thấy Yuna là một cô gái rất kiên cường, rất thiện lương... Cũng là cô gái rất không nói đạo lý.”