Lê Bống nhìn hắn lạnh lẽo một cái, Yuna lập tức lạnh lùng nói ra: “Quan tâm tốt chính ngươi đi.”
“A, tính tình vẫn còn kiêu...” Người cao to bị chẹn họng trở về, khó chịu trừng mắt liếc nhìn các nàng, sau đó lại đưa mắt nhìn sang Thái Hòa.
Nhưng mà vừa tiếp xúc với ánh mắt Thái Hòa, hắn tựu lập tức thay đổi thoáng sắc mặt một cái.
Thái Hòa đang như cười như không mà nhìn về phía hắn, nhưng loại ánh mắt kia như thế nào làm cho hắn cảm thấy rất không thoải mái, trong nội tâm dường như có rất nhiều con kiến đang bò vậy.
“Mịa..., kỳ dị...”