“Xem ra ta quấy rầy chuyện tốt của ngươi.” Ninh Dương Lan Ngọc cười hì hì, nói ra. Nhưng mà nói thì nói như thế, trên mặt nàng một chút biểu lộ ngại ngùng cũng không có.
“Ngươi có chuyện gì?” Thái Hòa vuốt vuốt mi tâm, khắc chế xúc động ném Ninh Dương Lan Ngọc ra bên ngoài.
Bất kể nói thế nào bây giờ nàng còn là thương binh, một chân đang bị gãy rồi mà.
Thái Hòa không nhịn được hơi ác ý nghĩ đến, vì sao nàng không có bị Zombie cào tổn thương hoặc là cắn tổn thương vầy nè?
Nhưng nghĩ lại, thật muốn có loại tình huống đó xảy ra, đoán chừng nàng sẽ chính mình sụp đổ trước tiên.