Sáng sớm hôm sau, một người đàn ông toàn thân tung tóe đầy bùn đất và vết máu xuất hiện ở trong căn tiệm cơm này.
Đội viên canh giữ ở cửa cảm thấy hắn lộ ra một chút sắc mặt cực kỳ kiêng kị, “Bộp~” một tiếng chào nghiêm cất lên.
Nhưng mà người này chỉ là gật nhẹ đầu, nhìn qua biểu lộ rất lãnh đạm.
Đi đường suốt đêm, dẫn đến cặp mắt của hắn hiện đầy tơ máu, nhưng bộ dạng bờ môi kia nhếch lên, làm cho hắn thoạt nhìn rất nghiêm túc, cũng rất cổ hũ.
“Tổ trưởng Hoàng Phúc Long Hoàng? Một đường khổ cực, không nghĩ tới nhanh như vậy ngươi có thể đuổi tới.”