Trên mặt Yuna biểu lộ rất thật như thế, làm cho cho gã đàn ông gầy nhom lập tức hào hứng muốn phát điên.
“Ha ha... Lại là một cực phẩm, ta thích nhất con mồi không hề có sức phản kháng giống như ngươi vậy, yên tâm đi, ta nhất định sẽ chậm rãi xé nát ngươi đấy, nhưng mà trước hết phải nhổ đầu lưỡi của ngươi, bằng không thì cũng không tới phiên ta chậm rãi chơi ngươi rồi... Ah! Khanh khách...”
Hắn còn chưa dứt lời, cũng cảm giác được một đạo xiềng xích vô hình phảng phất khóa lại cổ họng của mình, sau đó hắn hoảng sợ nhìn mình bị treo lên từng chút một.
Hai chân cách mặt đất, một cỗ cảm giác hít thở không thông lập tức truyền đến, hắn giãy dụa thống khổ ở giữa không trung. Một người đàn ông tuổi còn trẻ từ cửa vòng vo đi ra, ánh mắt mang theo một chút đùa cợt vui vẻ, đang theo dõi hắn.
“Tạp chủng trong nhân loại đây rồi, mặc dù đối với chúng ta mà nói, cũng là rác rưởi để cho chúng ta buồn nôn, ngay cả làm đồ ăn cũng không xứng nha. Nhiều lắm là... Xem ra chỉ là dầu ăn cống ngầm quá hạn a.” (Có một thời gian người dân phát hiện có một cơ sở sản xuất dầu ăn tại nhà lắng đọng dầu ăn cặn từ trong cống thoát nước sau đó dùng hóa chất tẩy rửa lại bán ra ngoài thị trường. Chuyện này đã trở thành ám ảnh cho người dân lúc bấy giờ)