Sau khi trôi qua khoảng chừng mười phút đồng hồ, từ phương hướng tường xi-măng truyền đến một trận tiếng huýt sáo.
“Xong rồi, chúng ta đi qua đi.”
Thái Hòa vung tay lên, mang theo mọi người chạy chậm một mạch tới dưới tường.
“Nhưng mà phát một tín hiệu mà thôi, ngươi có cần thổi ra tiết tấu anh đẹp trai của Châu Gia Kiệt hay sao?”
Thấy Ngô Thanh Báo phồng lên cái quai hàm huýt sáo thật hăng say, Thái Hòa không nhịn được liếc mắt.