Một bàn tay tinh tế trắng noãn khoác lên trên vai hắn, thân thể mềm mại không xương, thì hầu như hoàn toàn cùng nhau quấn lại với hắn.
“Tuy rằng ta ngồi ở đây một buổi tối, nhưng mà các nàng vẫn không có đi ra nha.”
Ngô Thanh Vân từ phía sau tiến đến bên tai Thái Hòa, dùng giọng nói cực kỳ mê hoặc thấp giọng nói chuyện.
“Lẽ nào ngươi đang cố gắng ấp các nàng đi ra hay sao ... Xem ra ngươi đã nếm thử rồi. Nhưng mà, nếu ngươi đã từ trong ký ức tìm ra tin tức liên quan đến ấp trứng, tại sao không tiếp tục lục lọi xem thêm đây? Nói không chắc sẽ tìm được một tin tức bổ sung gọi là 'Nhân loại không cách nào ấp trứng'...” Thái Hòa trả lời.
“Ta tìm ra rồi.” Ngô Thanh Vân càng ôm chặt Thái Hòa hơn, bộ ngực mềm cao vót vô tình hay cố ý cọ cọ ở trên lưng Thái Hòa, “Nhưng ta lại không phải là loài người nha.”