“A, đúng rồi.”
Tinh thần Lê Bống đột nhiên rung động chậm lại, nàng nhìn qua tòa nhà Bitexco, khóe miệng lộ ra một nụ cười ngọt ngào: “Em... Em nhớ ra rồi.”
“Trước kia nghe nói trong tầng cao nhất này, lại có thể mở ra đi tham quan miễn phí... Có cả kính thiên văn, có thể nhìn thấy những ngôi sao ở rất xa rất xa...”
Lê Bống quay đầu nhìn về phía Thái Hòa, cười nói: “Chính mình chạy tới tham quan một lần, sau đó cũng vẫn còn muốn đi, lúc nào đó cũng muốn rủ Hòa Ca cũng đến xem thì tốt rồi.”
“Vậy sao...” Trong lòng của Thái Hòa nhảy lên một cái, một chút cảm giác ấm áp đột nhiên dâng trào, “Trong chốc lát chúng ta cùng nhau đi tham quan.”