Sắc mặt Vũ Tâm Nhứ khẽ biến, thực lực của bà không lớn mạnh bằng trượng phu.
Lạc Thao Thiên bay lên trời, ý thức khuếch tán ra ngoài phạm vi có thể tra xét sẽ càng thêm rộng lớn.
Nhìn biểu cảm của trượng phu Lạc Thao Thiên, nghe ý tứ của câu nói này, chỉ sợ lần này người tới chỉ nhiều không ít hơn lần đại nguy cơ trước đó
“Nếu không phải là thực lực của ta tăng mạnh một cách khó hiểu, chỉ sợ ta cũng phải quay đầu bỏ chạy.” Lạc Thao Thiên nói xong, không nhịn được nắm chặt hai nắm tay.
“Chúng ta chuẩn bị chiến đấu đi, hung hiểm của chiến đấu lần này, đã vượt qua rất xa cực hạn mà chúng ta có thể tiếp nhận.”