“Đúng vậy!”
Phía đối diện, Tuyết Nghĩa Thiên hoảng hốt nhìn thấy thân thể linh hồn Tiêu Thiên ngáp một cái rồi ngã ngửa ra sau.
Nữ tử tóc dài màu hồng kia liền ngồi quỳ xuống, đặt đầu Tiêu Thiên lên đùi nàng rồi ngẩng đầu nhìn Tuyết Nghĩa Thiên.
“Tiếp theo, ngươi cứ ngoan ngoãn đợi ở đây, đừng nghĩ đến việc phản kháng.”
Tuyết Nghĩa Thiên cắn răng, toàn thân hắn đã bị trấn trụ chết cứng, căn bản không thể động đậy.