Có lẽ bộ tộc bọn họ thật sự có thể sống tốt hơn ở dưới trướng Tiêu Thiên thì sao?
Lâm Bát Vân nắm chặt hai tay, thoáng khom người với Tiêu Thiên: “Ta hiểu rồi, đại nhân cứ việc yên tâm, bộ tộc bọn ta tất nhiên sẽ trợ giúp cho ngài.”
Một cái khom người, một tiếng đồng ý này cũng đại biểu cho tộc Linh Năng đã lên thuyền của Tiêu Thiên.
Lâm Bát Vân cũng không biết quyết định này có chính xác hay không nhưng sau khi ông đưa ra quyết định lại cảm giác sẽ không hối hận.
Có lẽ, sau này đối với bộ tộc bọn họ mà nói, đây là quyết định chính xác không thể hơn được nữa.