Bọn họ đều là anh hùng, sau khi trấn thủ chiến trường hư không, khó khăn lắm mới trở về để dưỡng già.
Thế mà vào lúc này, bọn họ lại lần nữa muốn đi theo ông ra ngoài chém giết.
“Lão đại, đừng phiền muộn như vậy nữa!” Một tộc nhân bị cụt tay nhẹ nhàng lắc đầu: “Hãy vui vẻ mà giết chúng đi!”
“Đúng vậy, giống như lúc trước chúng ta cùng nhau giết đám râu ria Tàng Vũ chạy trối chết trên chiến trường hư không vậy!”
“Lúc trước chúng ta đều không tình nguyện ẩn núp mãi trong thế giới động thiên, bây giờ cuối cùng đã có cơ hội ra ngoài chém giết địch thì sao có thể bỏ lỡ được chứ.”