Sau đó, Đế Cửu Cổ cảm giác bản thân bị người ta kéo lên, ngẩng đầu nghênh đón nụ cười của Tiêu Thiên.
Sau khi Tiêu Thiên đỡ Đế Cửu Cổ dậy khỏi mặt đất thì vỗ nhẹ lên người của đối phương, giống như là phủi bụi: "Ngươi có lòng này, có giác ngộ này khiến ta rất cảm động."
"Đi trước dẫn đường đi, cứ việc yên tâm, cho dù thầy của ngươi sai bao nhiêu, ta đều bảo đảm có thể uốn nắn."
Nghe thấy câu trả lời của Tiêu Thiên, trên dưới toàn thân Đế Cửu Cổ cũng xem như hoàn toàn buông lỏng, trên mặt hiện ra nụ cười sáng lạn.
Ông vội vàng đi về phía trước, làm hành động của người dẫn đường, đồng thời quay đầu lộ ra nụ cười chân thanh về phía Tiêu Thiên: "Tiêu đại nhân mời đi theo ta, bình thường thầy ta đều ở nơi tu hành của mình, hơn nữa vị trí tu hành của ông ấy cũng rất thú vị."