“Còn nữa, ngươi phải phân phó người đến tặng một ít lễ vật làm quà tạ lỗi.”
“Cứ nói là chúng ta làm việc lỗ mãng nhưng cũng vì an nguy của vực trấn thủ nên mới phải làm ra chuyện sai lầm, tùy tiện động thủ là có tội.”
Nghe nam tử nói xong, thống lĩnh hộ vệ cau mày: “Bệ hạ còn muốn đến nhà tạ lỗi ư? Ấn Nhân hoàng của ngài bị đoạt mất rồi, lại còn bị mất mặt…”
“Mặt mũi không đáng tiền, đây không phải ở trên triều đường của chúng ta mà là ở trong vực trấn thủ, trong đại cục.” Nam tử mặc long bào màu đen lắc đầu nhìn thống lĩnh hộ vệ: “Ngươi đừng so đo mấy thứ không đáng giá đó, cứ đi làm theo lời của trẫm.”
“Tuân lệnh!”