Long Khâu Bạch Thanh để mặt nàng vân vê gương mặt mình, lười phản kháng lại nàng.
Trong mắt Lạc Nữ Ái, gương mặt vô cảm của đối phương là sự mỉa mai còn lớn hơn bất cứ lời nói nào khác.
“Được rồi, hai ngươi đừng ồn ào nữa, chúng ta sắp di dời vực trấn thủ rồi nên hai ngươi cũng phải giúp một tay, tiện thể nhân cơ hội này rèn luyện mình nữa.” Bỗng nhiên Tử Nhược Yên bước đến gần hai người.
Vẻ mặt của nàng nghiêm túc, trừng mặt với hai nàng: “Mấy ngày sắp tới, ta muốn xem kết quả rèn luyện khả năng xử lý sự vụ Nữ Đế của các ngươi tới đâu rồi.”
“Ngươi muốn ở cùng với Tiêu ca ca nên cố tình đuổi chúng ta đi làm việc chứ gì.” Lạc Nữ Ái chỉ vào Tử Nhược Yên, tỏ vẻ ta biết tỏng mưu đồ của ngươi rồi nhé.