Tiêu Thiên rời khỏi vực trấn thủ thứ một trăm năm mươi chín, chuyện hắn làm đầu tiên chính là cho Trương Thuận Quân xem một màn biểu diễn khiến ông ta nghẹn họng trân trối.
Khi Trương Thuận Quân nhìn thấy Tiêu Thiên dùng tay không, mạnh mẽ nắn toàn bộ vực trấn thủ thành một quả bóng to bằng nắm tay, ông đã cảm thấy có chút không ổn.
Đợi đến khi lực trường của Tiêu Thiên bao phủ bản thân và Lưu Mẫn Sinh, Long Khâu Đạo, bắt đầu phát ra tốc độ.
Trương Thuận Quân hoàn toàn mơ hồ.
Ông nhìn không gian xung quanh đang vỡ vụn, ông trơ mắt nhìn dòng chảy hỗn loạn trong hư không bốn phía, đều đã tránh rất xa.