Mà ngược lại, bọn họ lại thành mồi lửa.
"Vấn đề bây giờ là mệnh đăng của Tiểu Ái vẫn đang lớn lên, cung điện nhỏ này sắp không chứa nổi rồi." Vũ Tâm Nhứ nhìn về phía trượng phu: "Vậy giờ hoặc là xây dựng thêm nơi này, hoặc là đổi mệnh đăng đến phòng khác lớn hơn."
"Mang đến điện chính đi, đừng lãng phí cái đèn to thế này. Dùng chiếu sáng là được." Lạc Thao Thiên nghiến răng gằn ra từng chữ.
"Ngươi đúng là…" Vũ Tâm Nhứ nghe Lạc Thao Thiên nói vậy thì hơi buồn cười: "Ghen tị với cả nữ nhi nhà mình. Đây không phải chuyện tốt à?"
"Ghen tỵ? Bổn đại đế ghen tỵ cái gì?" Lạc Thao Thiên cười mỉa, khoát tay áo, từ từ đi ra bên ngoài.