"Bởi vì cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng."
"Biết được mục đích của kẻ địch mới có thể ứng đối được."
Tử Nhược Yên nói xong, Lạc Nữ Ái giang hai tay ra: "Không nghe nàng nói à, từ nhỏ ta đã không bình thường, đâu biết được manh mối gì chứ."
"Vậy ngươi suy nghĩ đi."
"Chẳng phải ngươi nói đầu óc ta không tốt ư, sao có thể nghĩ ra được." Lạc Nữ Ái hừ lạnh: "Chi bằng trực tiếp giết chết, cứu phụ hoàng ra ngoài."