Nam nhân xa lạ kia thực sự quá đáng sợ.
Trước mặt hắn, thiếu gia ngay cả tí năng lực phản kháng còn không có, đã thế lại bị quất cho uất ức lau nước mắt lộp bộp, thậm chí tới cái rắm cũng chả dám thả.
Chưa kể đến khuôn mặt hắn đã bị đánh không còn hình người, không ai nhận ra thân phận hắn được nữa.
Hắn chỉ biết ở đó khúm núm nịnh bợ, lấy lòng người ta bằng đủ cách, cho dù ai nói với họ rằng đây là thiếu gia Giả Bôn Thỉ của Giả gia cũng chưa chắc có người tin.
“Tiêu đại nhân, chúng ta sắp đến rồi.” Lúc này, Long Khâu Đạo đứng ngay bên cạnh chợt lên tiếng nhắc nhở.