Nhưng bây giờ, suy nghĩ xa vời của mình đã trở thành sự thật.
“Còn khoa trương hơn cả lần trước nữa.” Ở bên kia, Liễu Quế Hương đứng ở đó, quan sát Chung Dương Minh đang chém giết ở đằng xa, bà không nhịn được mà cảm thán.
Tử Nhược Yên cũng vô cùng ngạc nhiên trước sự thay đổi của Chung Dương Minh, nàng nhìn ngoại tổ mẫu ở bên cạnh: “Cái gì?”
“Lần trước vội quá, ngoại tổ mẫu cũng chưa nói rõ ràng…” Bên này, Liễu Quế Hương giải thích mọi chuyện với Tử Nhược Yên.
“Xem ra, Tiêu lang quân còn giỏi hơn những gì con đã tưởng tượng.” Tử Nhược Yên khẽ lẩm bẩm, nàng nở nụ cười: “Tuy con đoán được chàng ấy rất mạnh, không đơn giản như vậy, nhưng vẫn đánh giá thấp chàng ấy rồi.”