“Ngươi biết tính tình của ta, cho nên muốn dùng tính mạng của người vô tội để uy hiếp ta, xem ra lúc trước ta cũng không trách lầm ngươi.” Tiêu Thiên chậm rãi mở miệng, đột nhiên buông lỏng Đế Hằng Tâm.
“Mà loại người ta ghét nhất trong đời, chính là kẻ bất tài như ngươi, bản thân không có bản lĩnh gì, thì muốn lôi kéo người bình thường vô tội xuống nước.”
“Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, không có ai trong thần giới Vạn Vật chết được đâu.”
Tiêu Thiên chỉ vào chính mình: “Ta nói như vậy!”
Ầm!