Như thể thoát thai hoán cốt vậy.
Tất cả những gì trong quá khứ đều do Trương Bằng Vân ngụy trang, mà giờ phút này ông mới thật sự là chính mình, cả người ông trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Phảng phất đã cởi bỏ gánh nặng, người không còn bị đè nặng nữa nên toàn thân trở nên nhẹ nhàng hơn.
Tiếp đó, Trương Bằng Vân quay đầu lại và nhìn về phía thê tử, thở dài: “Thật có lỗi.”
Tử Như Ảnh cũng rất chấn kinh, nhìn trượng phu của bà thật lâu.