Thanh âm kiên định của Tử Nhược Yên giống như một làn gió xuân nhẹ nhàng thổi vào trong lòng Tiêu Thiên.
Suy nghĩ ban đầu, cũng dần dần lắng xuống.
Tiêu Thiên nhẹ nhàng gật đầu: “Đã như thế, chúng ta xông vào hang hổ, xem bọn họ rốt cuộc muốn chơi trò gì.”
Hang hổ?
Trương Bằng Vân nhịn không được mà quay đầu lại nhìn Tiêu Thiên, vị đại nhân này, rốt cuộc ngài có biết hay không.