Tử Đế Tôn quay đầu nhìn lão huynh: “Đại ca, có thể ta chính là ca ca cùng cha khác nương của tổ tiên ngươi đó.”
Lạc Thao Thiên đi đến: “???”
Lạc Thao Thiên đầu đầy dấu chấm hỏi, sau khi phản ứng lại, vẻ mặt trở nên âm trầm xuống: “Tiểu tử ngươi phản trời rồi đúng không, nhớ khi trước ta đã nhìn ngươi lớn lên, có phải ngươi nên gọi ta là cha nuôi không.”
“Lạc đại ca, ngươi chỉ đang già mồm mà thôi.”
“Ai già mồm vậy, tiểu tử thúi gần đây học được bách ấn tề phát, rất kiêu ngạo đúng không.”