Cộng thêm vực trấn thủ thứ một trăm năm mươi chín sắp sáp nhập nên còn rất nhiều chuyện phải xử lý.
Tạm thời, Tử Nhược Yên không rảnh rỗi quản lý Tiêu Thiên.
“Dựa vào thực lực của Tiêu lang quân, dù muốn tung hoành chư thiên vạn giới cũng chỉ là chuyện nhỏ.” Tử Nhược Yên nhẹ giọng nỉ non.
Trong mắt nàng, dù ai xảy ra chuyện thì không đến lượt phu quân nhà mình gặp nguy hiểm.
Bởi vì trong mắt của hắn, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng được coi là uy hiếp rồi.