๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn biết mình đáng bị mắng. Chuyện đại sự liên quan đến quân đội của quốc gia, nhưng y lại trì hoãn quá lâu mới vào cung, khiến người trong cung phải tìm kiếm y nhiều lần. Không biết điều như vậy có thể gây làm tổn hại đến việc nữa, chẳng trách được Hoàng đế giận dữ đến vậy.
Nhưng theo Phạm Nhàn thấy, vụ việc mà y muốn điều tra hôm nay, mặc dù là chuyện nhà nhưng thực ra cũng là việc nước. Chẳng qua y không thể tiết lộ chuyện này cho ai, chỉ có thể giữ nó trong lòng, im lặng chịu mắng.
Không nói câu nào cũng là quên không thỉnh tội, cho nên sắc mặt của Hoàng đế không khá hơn chút nào, hừ lạnh hai tiếng rồi bắt hắn đứng trong góc giá lạnh.
Hôm nay Hoàng đế triệu Phạm Nhàn vào cung, ban đầu là muốn tạo một cơ hội cho y tiếp xúc với nơi giới cao tầng Khánh Quốc đưa ra quyết sách ứng phó với những sự kiện bất ngờ, cũng mang ý định dạy dỗ nâng đỡ y. Không ngờ Phạm Nhàn lại đến muộn đến như vậy, đương nhiên Hoàng đế cảm thấy không vui.