๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Ai?" Hồng Trúc nhanh chóng quay người, nhưng không hô lên tiếng hỏi này.
Phạm Nhàn mặc bộ trang phục tầm thường giống như bách tính, nhẹ nhàng vuốt lên khóe mắt đau nhức sau khi cải trang, ra dấu tay với Hồng Trúc rồi lấy từ trong áo ra một mảnh ngọc, đưa cho hắn.
Mảnh ngọc này, chính là mảnh mà mấy hôm trước y đã phải bày ra rất nhiều kế sách mới có thể lấy được từ tay của Hà Lạc bang.
Hồng Trúc hơi buồn bực tiếp nhận viên ngọc, nhìn qua một lần, thấy nó vô cùng xa lạ, nhưng dường như là vật dụng trong cung điện. Cả hình dạng và hoạ tiết trên mảnh ngọc đều mang lại cho hắn một cảm giác quen thuộc.