๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"An tâm?"
"Đúng, cho ta thêm nửa năm nữa là có thể giải quyết vấn đề khiến phu thê các ngươi đau đầu." Phí Giới tươi cười nói: "Sau đó, ta buộc phải nhắc nhở ngươi một điều, hạn trở về của ngươi sắp tới, đừng có lấy lý do Tư Tư mang thai mà trốn tránh việc trở lại Giang Nam."
Dựa theo thái độ trong cung, có thể Phạm Nhàn sẽ bị giữ lại ở kinh đô vì việc này, đây mới là điều mà Trần Bình Bình và Phí Giới thực sự lo lắng. Sau khi suy nghĩ một hồi, y gật đầu, loáng thoáng cảm thấy Trần Bình Bình và Phí Giới có vẻ không muốn y ở lại kinh đô quá lâu, hình như họ cũng nhận thấy có lẽ kinh đô sẽ xảy ra chuyện lớn.
Cuối cùng, Phạm Nhàn không thể nhịn được nữa nữa, Phí Giới chính là sư phụ của y từ khi còn nhỏ, theo góc nhìn của y, lão là người khó có thể làm hại mình nhất trên cõi đời này. Y do dự một hồi rồi nói: "Có phải trong cung sắp xảy ra chuyện gì hay không?"