๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Sắc mặt Vân Chi Lan lóe lên vẻ kinh ngạc nhưng nhanh chóng ẩn giấu, hắn mỉm cười bất đắc dĩ, không nói thêm gì, dắt theo hai nữ đệ tử rời khỏi sân sau. Ngay lúc sắp đi ra khỏi, hắn đột nhiên quay đầu lại: "Sư đệ bảo trọng, Phạm Nhàn còn âm hiểm hơn những gì đệ tưởng tượng."
Vương Thập Tam Lang cười khổ "Đại sư huynh, nếu huynh đến nói với Minh Thanh Đạt, đệ tin chắc mình sẽ có cơ hội được xem Phạm Nhàn chậm rãi hại chết mình như thế nào."
Vân Chi Lan không quay đầu lại, hai vai vững chãi như đúc bằng thép. Hắn im lặng một lát rồi nói: "Hắn dùng lợi ích lớn đến như vậy làm tiền đặt cược, muốn thăm dò mức độ trung thành của đệ đối với hắn... Ta thực sự không hiểu."
“Đệ cũng không hiểu.” Vương Thập Tam Lang chậm rãi nói: "Có lẽ hắn tự tin đến mức cho dù đệ phản bội hắn, hắn cũng có cách diệt trừ Minh gia. Hắn chỉ muốn đệ chịu trách nhiệm trong việc này, nhân tiện xem xét thái độ của đệ."