๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tuy địa vị của Mộc Bồng chắc chắn không bằng lão độc vật trong Giám Sát viện kia, nhưng dù là hành nghề y hay là đại nhân vật sử dụng độc, dường như tóc tai đều hơi rối, sinh hoạt hàng ngày có phần hơi lộn xộn, đương nhiên không để ý tới chuyện trang phục.
Phạm Nhược Nhược mỉm cười đáp: "Ở đâu cũng được. Ca ca đã từng nói, người sống trên đời đều phải hy sinh vì mục tiêu mình muốn."
Mộc Bồng kinh ngạc hỏi: "Ồ? Vậy mục tiêu của sư muội là gì?"
"Cứu người." Phạm Nhược Nhược Bình đáp.