๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn không muốn thử thách nhân tính, kể cả là nhân tính của những thuộc hạ trong Giám Sát viện.
Buổi chiều hôm đó, y ra ngoài một chuyến, đi một vòng quanh kinh đô, xác nhận rất nhiều chuyện. Y rất cẩn thận không đến các dược đường, mà trực tiếp tiến vào một nhà kho bí mật của Tam Xử, lấy thuốc thang mình cần. Nhiều năm qua Tam Xử cần rất nhiều dược vật, mà trong đó phần lớn là người cổ quái chỉ biết vùi đầu vào việc nghiên cứu thuốc men. Y thân là Đề ti Giám Sát viện, hiểu rất rõ về việc phân bố này, lấy đi mà thần không biết quỷ không, tin tưởng rằng sẽ không khiến người ta tìm ra dấu vết gì.
Trở lại quán trọ, đắp thuốc trị thương tốt nhất, ngâm cả hai chân trong nước giếng lạnh buốt, Phạm Nhàn cúi đầu, không nói một lời.
Ban ngày, sau khi cải trang, y đã đi đến nhiều nơi. Nhưng hầu hết các vị trí quan trọng đều đã nằm dưới sự kiểm soát của cấm quân và Kinh Đô phủ, đặc biệt là xung quanh phủ đệ của y. Y cảm nhận được sự hiện diện của rất nhiều cao thủ, do đó không dám mạo hiểm tiếp xúc với người trong phủ.