๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ngay sau hai chữ "không được", toàn bộ triều đình giật mình kinh hoàng. Sau tấm rèm ngọc, sắc mặt Thái hậu trở nên nghiêm nghị, mấy thái giám bắt đầu tiến về phía Thư Vu. Ngược lại, Thái tử đang chuẩn bị lên ngôi thì thở phào nhẹ nhõm, bởi cuối cùng đã hiểu ra điều mình đang nghi hoặc là gì.
Đúng rồi, việc đăng cơ không thể suôn sẻ đến thế, chắc chắn sẽ có sóng gió.
Sau khi thốt ra hai chữ đó, Thư Vu mới thoát khỏi tình trạng choáng váng, hít một hơi thật sâu, cảm thấy tinh thần sảng khoái chưa từng có, ông biết mình cần làm gì.
Khi Tiểu Phạm muốn mượn xương cốt của ông, ông cũng ném cái xương già nua của mình ra, coi như đền đáp ơn tri ngộ của bệ hạ nhiều năm qua, đền đáp lòng tin của con dân Khánh Quốc với quan viên.