๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Chát! Tiếng vang lên thật rõ. Tiếng vọng còn lớn hơn cái tát Thái hậu táng Phạm Nhàn trước đó! Thái hậu không thể tin được, che mặt lại, khóe miệng rỉ máu - có lẽ hàm răng bà đã bị lung lay.
Ai nấy trong điện đều mắt trừng trừng nhìn cảnh tượng này, như thể cái tát không chỉ nện vào mặt Thái hậu, mà còn vào mặt và trái tim tất cả mọi người.
Người bị Phạm Nhàn tát một cái tai là ai? Đó chính là Thái hậu, mẫu thân thân sinh hạ Hoàng đế, nãi nãi thật sự của Phạm Nhàn! Thế nhưng, Phạm Nhàn... lại dám tát bà ta một cái!
Đây là sự sỉ nhục vĩnh viễn không thể xóa nhòa. Việc Phạm Nhàn tát Thái hậu càng chứng tỏ y đã liều mạng, dám tát là dám giết!