(Chú thích: Phỏng theo tựa truyện “đa tình kiếm khách vô tình kiếm” của Cổ Long)
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Còn tiền đồ tương lai, về an nguy... có lẽ Phạm Nhàn sẽ giúp mình thanh minh chăng?
Khi Tôn Kính Tu nghĩ đến điều này, không khỏi tức giận đến mức suýt ngất xỉu. Toàn bộ công văn liên quan tới đám thích khách vào kinh đều do chính tay hắn phát đi từ phòng làm việc. Ngoài nha đầu Tần Nhi, còn ai có thể giả mạo chữ ký của hắn, lén lút dùng con dấu của hắn mà không bị các thuộc hạ nghi ngờ?
Trong kiếp sau tuyệt đối không sinh con gái nữa, bởi vì con gái luôn với tay ra ngoài. Phủ doãn Kinh Đô phủ Tôn Kính Tu bị ép phản bội, không khỏi cảm thấy đau đớn trong lòng.