๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đại hoàng tử đứng giữa lỗ châu trên thành, nhíu chặt lông mày, nhìn Thái tử đầy đau thương nói: "Việc ở Đại Đông Sơn là do Trưởng công chúa làm ra... Ta biết ngươi không có năng lực này. Nhưng chắc chắn ngươi biết! Tuy phụ hoàng muốn phế truất ngươi, nhưng ngươi là con trai, sao có thể làm ra chuyện độc ác như vậy?"
Sắc mặt Thái tử có phần ảm đạm, vẫn duy trì im lặng, để mặc cho Đại hoàng tử quở trách. Bên cạnh hắn, Tần lão gia tử nhíu mày, vung tay lên, đám lính phản loạn phía sau bắt đầu chuẩn bị công thành. Dần fà từ phía sau đội ngũ vang lên những âm thanh kéo căng của dây cung, khiến người ta rùng mình tê tái.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trên thành dưới thành, ba vị hoàng tử đang kịch liệt tiết lộ những chuyện riêng tư trong hoàng gia, lúc tức giận lẫn nhau, không ai chú ý đến việc Phạm Nhàn đã một mình rời khỏi tường thành, đi dọc theo bậc thềm đá dài đến bên trong Hoàng cung, qua quảng trường rộng lớn, hướng về Thái Cực điện.