๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đả kích mà Phạm Nhàn đã gây ra cho Nhị hoàng tử không chỉ về mặt thực lực mà còn khiến tinh thần hắn chịu tổn thương nặng nề. Nhị hoàng tử thở dài nói: "Cái tên Phạm Nhàn này luôn xuất hiện vào lúc người ta không lường trước được, rồi lật bài của mình. Xưa nay ta không đánh giá thấp hắn..."
Diệp Trọng đột nhiên lạnh lùng cắt ngang lời nói của hắn: "Tuy nhiên, chúng ta không thể bảo tồn lực lượng nữa... Đại hoàng tử dẫn theo hàng ngàn cấm quân tử thủ hoàng cung, lại có Giám Sát viện hỗ trợ bí mật, sức mạnh của bọn họ vượt xa so với những gì ta dự tính ban đầu. Phía Thái Bình phường, nếu không liều mạng tấn công, chỉ sợ kéo dài sẽ xảy ra biến cố."
Nhị hoàng tử chậm rãi cúi đầu, trong lòng suy nghĩ vấn đề gì đó. Lần này hai gia tộc Tần và Diệp hợp lại thành quân phản loạn bao vây cung điện, danh nghĩa là ủng hộ Thái tử kế vị, nhưng ai cũng biết, ít nhất bây giờ, quân đội Định Châu của Diệp gia là phe cánh của Nhị hoàng tử... Vì thế, từ sáng sớm, Diệp gia chưa dốc hết sức tấn công, đặc biệt thận trọng ở hướng Thái Bình phường vì lo sợ lực lượng bị tổn thất quá nhiều.
Chính vì vậy, các cuộc tấn công của phe phản loạn có vẻ không liên tục, mà tất cả điều này đều nhận được sự đồng ý ngầm của Nhị hoàng tử.