๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mèo thích thịt tanh, chó thích phân tối, quan viên đương nhiên thích nhất là quan chức. Các quan nhân háo hức những chức vụ ấy, sao còn để ý nhiều đến thể diện. Trong cung thay đổi quá lớn, nhiều mối quan hệ cũ đứt đoạn, phần lớn mọi người không có liên hệ gì với Định Châu quân, càng không ai dám tặng quà cho Đại hoàng tử mặt lạnh. Vừa khéo, Tiểu Phạm đại nhân sinh con gái đem lại cơ hội tặng quà tuyệt vời, không thể bỏ lỡ.
Một tháng sau, kinh đô hoàn toàn ổn định. Các chức vụ bỏ trống ở các bộ, tự, viện và hai khu vực Đông, Nam đều được bổ nhiệm từ danh sách dự bị của kỳ thi xuân, phần lớn đều là người tài năng và đức độ. Những ai trong danh sách đều mừng rỡ, tưởng mình tặng quà cho Phạm phủ có tác dụng. Còn những người không được bổ nhiệm thì oán hận, cho mình chuẩn bị quá ít bạc, Tiểu Phạm đại nhân không để mắt tới.
Ngày hôm đó, Phạm Nhàn bế con gái vừa cúi đầu chơi đùa với đôi môi mọng đỏ của bé, vừa nói với phụ thân: "Con thực sự không nói lời nào cả."
Phạm Thượng thư nhấp một ngụm nước chua, mỉm cười nói: "Ta sắp sửa từ quan rồi, ai lại muốn vào cung nói năng gì chứ?"