๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Y đau đầu xoa trán, nói: "Muội trở về là chuyện lớn, dù bận đến đâu cũng phải ở nhà đợi mới đúng."
Phạm Nhược Nhược liếc nhìn y một cái, bực bội nói: "Chúng ta đều về sớm ba ngày rồi, ai có thể thần cơ diệu toán như vậy chứ."
Phạm Nhàn vỗ vỗ mông đứng dậy, mặt mày hớn hở, nói: "Ít nhất ta cũng có thể đoán được, lúc này chắc muội đói bụng rồi."
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑