๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Binh đến tướng đỡ. Bất kể ai đến cũng là thử thách quốc lực. Không nên suy nghĩ nữa." Phạm Nhàn uống một ngụm rượu, đôi lông mày thoáng vẻ mệt mỏi.
Vương Chí Côn mỉm cười nhìn y, mở miệng nói: "Lần này Tiểu Phạm đại nhân xuất mã, chắc chắn sẽ thành công mỹ mãn."
Phạm Nhàn cười khổ một tiếng. Trước khi rời kinh đô, tất cả mọi người kể cả Hồ Đại học sĩ đều tràn đầy tin tưởng, hệt như như vị Vương Đại đô đốc này. Thậm chí trong Ngự Thư phòng dường như Hoàng đế cũng hoàn toàn không nghĩ Phạm Nhàn sẽ thất bại trận này.
Y không biết trong lòng quan lại và dân chúng Khánh Quốc, bốn chữ Tiểu Phạm đại nhân đã thêu vàng từ lâu đã biến thành vàng ròng. Mọi người đều hết sức tin tưởng vào y, năm năm qua đã chứng minh chỉ cần y ra tay thì không việc gì không thành.