๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Một vị quản sự trên lầu trà hô to: "Là Tĩnh lão vương gia!"
Câu nói vừa dứt, bầu không khí kỳ quái im ắng bao trùm cả quán trà ồn ào ban nãy. Tất cả quản sự im lặng, bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, đoán xem cảnh tượng kinh hoàng này đại diện cho ý nghĩa gì.
Một số người thông minh đã suy ra từ việc Liễu Quốc công và Tĩnh Vương gia, hai nhân vật tôn quý đáng lẽ tuyệt đối không xuất hiện ở Kinh Đô phủ, liên tưởng đến một vị đại nhân khác, sắc mặt trắng bệch, im lặng lẻn ra khỏi quán trà.
Đám quản sự còn lại vẫn căng thẳng nhìn chằm chằm cổng Tôn phủ, hình như không tin vào mắt mình, không tin Tôn Kính Tu già nua cô độc này có thể mời được hai vị này đến tiếp sức.