๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Dưới tường thành hoàng cung, Ngôn Băng Vân cúi đầu sâu hơn tất cả mọi người, hướng về phía pháp trường. Qua màn mưa, y vẫn thấy Tiểu Phạm đại nhân đang ôm thi thể lão Viện trưởng, vẻ mặt hờ hững đờ đẫn. Thân thể Ngôn Băng Vân run lên khi nghĩ đến những lời của lão Viện trưởng đã nói năm xưa trong Giám Sát viện.
Một ngày nào đó, ta sẽ chết, Phạm Nhàn sẽ nổi điên...
o O o
Ngôn Băng Vân giật mình ngước mặt lên, hít một hơi thật sâu, lau đi nước mưa trên khuôn mặt, tiếp tục âm thầm phát lệnh cho các nơi. Đám mật thám ẩn mình trong đám dân chúng kia, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, nén chặt những điều có thể xảy ra trong phạm vi nhỏ nhất. Dĩ nhiên, Ngôn Băng Vân càng hy vọng tất cả điều này sẽ không xảy ra.