๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tình hình trong kinh đô cũng đầy khổ ải, Ngôn Băng Vân vẫn đang xử lý việc đại chiến ở Thanh Châu, cho dù lúc này hắn đã rời Định Châu nhưng vẫn còn phải mất một thời gian trên đường về. Chính trong những ngày này, Đô Sát viện đã lợi dụng cơ hội hiếm có, bắt đầu uy hiếp Giám Sát viện. Hai Viện trưởng tiền nhiệm của Giám Sát viện lần lượt một chết một tàn, nhưng Ngôn Băng Vân không thể nào buộc Giám Sát viện phục tùng từ tận nội tâm, thành ra quần long vô thủ. Nhờ động thái bao che của bệ hạ và hợp tác của Môn Hạ Trung Thư, các Ngự sử của Đô Sát viện dưới sự lãnh đạo của Hạ Tông Vĩ đã bắt đầu tiến hành thanh trừng tàn khốc nhất đối với Giám Sát viện.
Đứng mũi chịu sào là Nhất Xử, trong vòng ba ngày ngắn ngủi, đã có hơn ba mươi quan viên Giám Sát viện bị bắt vào ngục, bị đưa vào Đại Lý tự. Những văn quan tưởng chừng ôn hòa hiếm khi có cơ hội động thủ với Giám Sát viện, tất nhiên sẽ không kiêng nể, các dụng cụ tra tấn trong lao ngục lúc này đều phát huy tác dụng.
o O o
Thua rồi, Phạm Nhàn đã thua rồi, hắn thua liên tiếp, thua tới mức tàn tạ. Phạm Nhàn biết mình đã sai, Hoàng đế bệ hạ giống như ngọn Đại Đông sơn vậy, cho dù y gây nên bao nhiêu bão táp trong thiên hạ, chỉ cần ngọn núi không sụp đổ, triều đình Khánh Quốc sẽ không rối loạn, mưa bão vẫn lạnh lùng như thường.