๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đi qua vườn cây mùa đông, vòng quanh hòn giả sơn, bước lên thềm gỗ trên hồ nước lạnh, định băng qua đình tuyết - nơi năm ấy từng có cuộc trò chuyện với Hoàng đế bệ hạ trong tuyết, Phạm Nhàn bất chợt dừng bước, mắt hơi nhíu lại.
Trong tuyết đình có người, vài thái giám cung nữ đang theo hầu một vị quý nhân có dáng vẻ phi tần. Có lẽ trong đình có lò sưởi ấm áp, nhưng vị quý nhân vẫn mặc áo lông thú cực kỳ quý giá và ấm áp. Sau khi ngẩn người, Phạm Nhàn mỉm cười, tiếp tục bước vào trong đình. Y không ngờ giữa thời tiết lạnh giá này lại gặp một phi tần trong cung.
Hôm nay vào cung, y sẽ không đến gặp Nghi Quý tần, cũng không đến gặp Ninh Tài nhân và Thục Quý phi trong lãnh cung, thậm chí còn cố ý tránh né, nên mới chọn đi qua hồ nước lạnh hồ này, không ngờ vẫn gặp một vị. Đương nhiên y sẽ không trốn, mà Diêu thái giám đi theo phía sau, tất nhiên cũng không dám lên tiếng khuyên y chọn đường khác.
Khi hai người vừa bước vào đình, những người trong đình giật mình bất ngờ, rõ ràng họ cũng không ngờ giờ phút này lại có người từ bên ngoài vào cung. Cung nữ tinh mắt nhận ra Diêu công công đang cúi đầu đi sau Phạm Nhàn, vội vàng quỳ xuống làm lễ, thầm đoán thân phận của vị sĩ tử trẻ tuổi này.