๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Rốt cuộc Diệp Hoàn làm cách nào lão được chân khí hùng hậu kiên cố như vậy? Hay là ngày xưa khi lưu vong đến Nam Chiếu, người này đã không ngừng rèn luyện tinh thần và ý chí? Nghĩ tới đây, Phạm Nhàn bỗng cảm thấy bái phục đối phương. Nhưng bên ngoài vườn đã có bước chân truyền tới, Phạm Nhàn không muốn kéo dài thời gian nữa.
Phạm Nhàn hơi bất ngờ, nhưng không biết nỗi kinh ngạc trong lòng Diệp Hoàn còn khó diễn tả hơn nữa. Diệp Hoàn biết thực lực của mình mạnh mẽ đến mức nào, nhưng... đối mặt với một quyền trông như tùy ý ấy của Phạm Nhàn, hắn bỗng nảy sinh suy nghĩ không may mắn thế thủ của mình sẽ bị phá hủy. Ý nghĩ ấy xuất phát hoàn toàn từ việc Diệp Hoàn ở ngay trong sân, cảm nhận rõ ràng thực lực của Phạm Nhàn còn vượt xa trong truyền thuyết!
Chính lúc này, Diệp Hoàn mới thật sự hiểu danh tiếng bốn chữ Tiểu Phạm đại nhân bắt nguồn từ đâu, cũng hiểu tại sao Hoàng đế bệ hạ phân phó mình, nếu thấy Phạm Nhàn thì phải lui lại ba bước.
Nếu trước đó Diệp Hoàn không lùi ba bước, vội vàng dựng thủ kiều, với khả năng ứng biến, sức mạnh và khả năng xuất thủ tàn nhẫn của Phạm Nhàn, chỉ sợ trong nháy mắt đã liên tiếp ba chiêu phá hủy tinh thần mình, không cho mình cơ hội thi triển Lưu Vân tán thủ!