๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hùng Bách Linh căng thẳng tới mức không kịp nuốt nước miếng, suýt nữa thì nghẹn. Hắn trở tay đoạt lấy một chén trà của thuộc hạ uống vào, hạ giọng mắng: “Hạ Tê Phi chính là Minh lão thất, ta thấy hai huynh đệ bọn chúng nổi nóng thật rồi... Huynh đệ đấu đá, đúng là kích thích, xem ra máu điên ăn vào xương tủy người Minh gia rồi.”
Giọng nói của quan viên thông báo không khỏi run rẩy, các thương nhân Giang Nam đổ mồ hôi liên tục, ngay cả ba vị đại nhân ngồi trong sảnh chính cũng bắt đầu căng thẳng hẳn lên.
Nghe báo giá đợt hai xong, Hoàng công công và Quách Tranh nhìn nhau, sắc mặt hóa thành trắng bệch. Có thế nào bọn họ cũng không ngờ bốn hạng mục cuối cùng mà Nội Khố mở cửa chiêu mua lại bị Phạm Nhàn và Minh gia đẩy lên... tới mức độ kinh khủng như vậy.
Chắc chắn Minh gia sẽ thua lỗ bốn hạng mục này, hơn nữa còn là lỗ nặng! Đối với Hoàng công công và Quách Tranh, thu nhập của Minh gia giảm sút, đương nhiên lượng bạc mà Giang Nam âm thầm đưa vào kinh cũng bớt đi... rất nhiều. Nghĩ tới điều này, ánh mắt hai người nhìn Phạm Nhàn đã có vẻ oán hận.