๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Trước tiên cứ trì hoãn một chút." Trần Bình Bình híp mắt nói: "Chuyện này ngươi tới hỏi ý kiến của vị ở nhà vương gia, để cô ấy giúp kéo dài thời gian một chút."
Vị ở nhà vương gia, đương nhiên chính là Đại hoàng phi, vị Đại công chúa Bắc Tề tới đây lấy chồng xa. Sau khi gả vào Nam Khánh, vị Đại công chúa này thân thiện, dịu dàng, mang đầy phong cách thế gia vọng tộc, rất được Thái hậu trong cung yêu mến, hoàn toàn khác với sự kỳ thị mà Đại hoàng tử phải chịu.
Gương mặt Ngôn Băng Vân vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng sâu thẳm trong tâm can thì lại hơi cảm động. Lão viện trưởng đại nhân khéo còn chẳng muốn quản chuyện Giao Châu, nhưng lại sẵn lòng nghĩ kế vì chuyện kết hôn của riêng mình. Loại tình cảm chăm sóc đối với thuộc hạ này, quả thật là...
"Chờ Phạm Nhàn trở về kinh đô, xem hắn sẽ giải quyết như thế nào." Trần Bình Bình đột nhiên cười phá lên nói: "Tiểu tử này làm bà mối với phá hoại hôn nhân... đúng là rất có kinh nghiệm."