๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tất cả các quan viên Đạm Châu mong muốn được gặp mặt nhưng không được, đã sớm được mời đi một cách lịch sự. Người qua kẻ lại cửa phủ lúc này đều là quản gia và hạ nhân trong phủ.
Phạm Nhàn cười híp mắt đứng ở cửa phủ, nhìn những gương mặt quen thuộc này, không biết trong lòng đang nghĩ gì. Có vài gương mặt xa lạ, chắc chắn là những người mới được nhận vào phủ trong mấy năm qua.
"Cậu thiếu niên này , đừng đứng ở cửa phủ." Một quản gia cau mày nói với chàng trai trẻ mặc áo trắng này, nhưng giọng điệu không hề hung dữ. Dưới sự quản lý của lão tổ tông, gia phong của phủ bá tước luôn rất nghiêm, ít khi có chuyện bắt nạt người lành ép uổng người tốt.
Phạm Nhàn cười khổ há miệng, nhưng còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy trong phủ có một bóng người vừa la hét vừa chạy thẳng ra.