๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn nhẹ nhàng nói: "Còn nhớ không, ngày xưa ở Đạm Châu, chúng ta thường hay đến chợ thức ăn mua đồ?"
Tư Tư gật đầu một cái, tươi cười, phân bua: "Từ bé thiếu gia đã cùng các tỷ tỷ đi chơi trong thành, còn cầm đồ cho các tỷ tỷ nữa, lúc đầu còn khiến cho không ít người hoảng sợ, khi mới vào phủ thiếp đã nghe nói, cũng thấy ngài thật kỳ lạ."
"Bây giờ nàng còn thấy ta kỳ quái không?" Phạm Nhàn mỉm cười đáp, bước vào chợ thức ăn trước, khi đi qua một căn lầu nhỏ hai tầng, y vô thức dừng chân lại, nghiêng mình nhìn chằm chằm sang đó.
Tư Tư cảm thấy kỳ quái, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"