๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đại hoàng tử không đồng tình nói: "Câu này khó nghe quá, đều là huynh đệ cùng cha, lặng lẽ chờ Thánh ý là được, ngươi cũng nên biết điều một chút mới tốt."
"Đừng can thiệp vào." Phạm Nhàn lắc đầu nói: "Vẫn câu nói cũ thôi, ta mang họ Phạm... Nhưng ngươi cũng yên tâm, ta không có sở thích chặt đầu ngón tay của mình, chỉ cần từ tối nay trở đi bọn họ chịu thành thật một chút, đương nhiên ta cũng sẽ không làm gì."
Đại hoàng tử mỉm cười, Phạm Nhàn suy nghĩ một lúc sau đó cũng không nhịn được nở nụ cười tự giễu. Có thể nói từ xưa đến nay, có thể thấy trong sử sách rất ít vị thần tử trẻ tuổi dám uy hiếp Thái tử, Hoàng tử như mình, huống chi còn dùng giọng điệu giáo huấn như vậy, chuyện này thật đúng là hoang đường.
.o O o .